Con yêu mẹ
Hạnh phúc vì được sinh ra và được bố mẹ yêu thương là niềm hạnh phúc ngập tràn. Nhưng từ khi bố tôi mất, niềm hạnh phúc của tôi như được nhân đôi. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ cái ngày mẹ tôi khóc trong đám tang của bố. Bây giờ tôi biết tại sao cô ấy khóc nhiều như vậy .—— Cô ấy đã phải làm việc chăm chỉ để lo cho cuộc sống của tôi ở trường. Kể từ ngày bố mất, gánh nặng lại đè lên vai mẹ, niềm hạnh phúc tan biến. Tiền năm 1998 không đủ lo cho tôi, bà ngoại không thấy đường nên mẹ tôi phải vào Sài Gòn kiếm tiền gửi về quê. Sài Gòn, Bình Dương, Tây Ninh, và cả Đài Loan …, đâu đâu cũng có mẹ. Về thăm tôi được vài ngày cũng là ngày mẹ tôi bỏ tôi đi. Mẹ tôi nhận được tin mẹ sẽ sang Anh chăm con ở Sài Gòn. Tôi đã mất cơ hội để nói “Tôi yêu bạn” một lần nữa. Mẹ tôi đã đến Anh, nhưng vẫn tiếp tục gọi tôi và bà. Mỗi cuộc điện thoại của mẹ là một câu chuyện buồn khó tả. Mẹ nói bên Anh có nhà bên, cũng là thuộc địa của Việt Nam. Tôi muốn đến đó để trò chuyện, nhưng dường như không thể thấy họ đi ngoài đường. Mẹ buồn lắm, nhấc máy về nhà.
Mỗi lần đưa con đi học, nhìn trai đẹp mà nhớ con tôi. Anh chủ nhà thường đưa mẹ sang đó xem phim Việt Nam. Cảnh ân ái của đôi trai gái rất hay nhưng người mẹ đã khóc. Mẹ tôi khóc vì người Việt Nam, vì nhân vật trong phim là người Việt Nam. Mẹ nhớ quê lắm.
Có lần cô ấy nghe điện thoại về, tôi đang đi làm nên không nghe máy được. Khi tôi nhìn vào điện thoại, tôi thấy có 11 cuộc gọi nhỡ. Đây là thời điểm mẹ cần con nhất. Khi đó, mẹ tôi bị bệnh và bỏ nhà đi một mình. Cuộc gọi thứ mười hai đến và tôi đã trả lời nó. Nhưng chưa kịp nói lời xin lỗi thì tôi lại khóc và mẹ nói bị sốt không có ai ở nhà. Tôi không biết phải làm gì cho mẹ, tôi đã kịp đề nghị mẹ thử đun một ít nước cho nóng rồi uống nhiều rượu cho mẹ ra mồ hôi …—— Con kêu lên “Mẹ gọi về nhà. Nhanh lên mẹ ơi. , Con không có gì cả. Con chết rồi Mẹ ơi, con yêu mẹ Từ lúc nào mẹ không biết nữa, mẹ đã ngừng khóc, đầu dây bên kia có người nói “Fu chị ơi, hãy giúp con” Tôi vừa về đến nhà và gọi ngay cho bác sĩ. “Hôm sau, tôi mở máy, gọi ầm ĩ vào số chờ của mẹ, sáng tôi nhắn tin nhưng đến chiều mẹ tôi mới về. Mẹ tôi nói:” Mẹ yên tâm, mẹ sợ con gặp khó khăn nên không có tên. Tôi đã làm xong và nhớ tất cả mọi thứ, vì vậy tôi rất hạnh phúc. Tôi đỏ mặt vì có thể nói ra những lời mà tôi đã ấp ủ suốt hai năm. Tuy nhiên, tôi không thực sự an tâm, vì khi cô ấy còn ở nước ngoài, tôi vẫn cầu mong cho cô ấy may mắn và sức khỏe tốt để về Việt Nam. Tôi sẽ chăm sóc mẹ tôi nhiều hơn là bà chăm sóc tôi và bà tôi.
Nguyễn Thị Kim Ngọc
“Tình người nước ngoài” từ ngày 11/5 – 8/6/2015, tiền thưởng tối đa 20 triệu đồng. Cuộc thi được tổ chức nhân dịp bộ phim điện ảnh Quyên tiếp theo dựa trên tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ.
Phim này tái hiện thế giới mà người Việt Nam đang gặp khó khăn trong tình yêu, giữa hai tính toán, thù hận, những cuộc đấu trí băng đảng đẫm máu nhuộm đỏ tuyết mùa đông. Phim sẽ được chiếu tại các rạp lớn trên toàn quốc vào ngày 19/6. Gửi bài nộp của bạn tại đây. Gửi bình luận của bạn về cuộc thi: nguoivietvnexpress@gmail.com