Những mảnh đời của người Việt ở phương Tây
Hai năm liền, Vương ở trong một căn hầm và tất cả các cửa đều bị bịt kín. Anh ấy hầu như không liên lạc với ai. Tại Châu Âu nơi Vương là miền đất hứa và vay mượn tiền để bỏ trốn, vừa trốn thoát, cuối cùng bị bắt và lĩnh án 7 năm tù. Đối với Vương, cuộc đời “vẫn còn may vì không nghiện”.
Số phận của anh, cũng như bao người Việt Nam khác khi sang các nước phương Tây, được phóng viên Nguyễn Hoàng Hải phát hiện và theo dõi. Những người này đã mất nhiều năm đổ mồ hôi và khóc để mong kiếm được Euro. Nhưng có nhiều người tồn tại gần một đời người, cuối đời lại trở nên trống trải, cô đơn và buồn bã.
Trong bộ này, Hoàng Hải kể về cuộc sống của những người Việt ở phương Tây, anh đã gặp nhau ở Đức trong nhiều năm, chàng trai họ Vương là một trong những phế vật của cuộc đời anh.
Nhiều người ở miền Tây Việt Nam phải đánh đổi mồ hôi, nước mắt, thậm chí kiếm sống để kiếm tiền. Ảnh minh họa: AP
Sau một ngày cuối tuần làm việc căng thẳng, khi bị tiếng chuông cửa đánh thức, tôi đã ngủ rồi. Tôi cố phớt lờ cô ấy như thể cô ấy không nghe thấy, nhưng chuông vẫn kêu và tôi phải thức dậy và mở cửa. Người đưa thư đưa cho tôi một lá thư đã đăng ký, nói rằng anh ta phải ký vào nó. Tôi thức trắng khi nhìn vào phong bì vì bức thư được gửi cho tôi trong một nhà tù ở Berlin. Sau khi ký nhận, tôi vội vàng đọc nội dung bức thư.
Dù đã đọc đi đọc lại nhưng tôi vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Bạn đang bối rối? Tôi vứt bỏ lá thư, hút thuốc và pha thêm một tách cà phê để chống lại cái lạnh do trận tuyết mùa đông khắc nghiệt gần cửa sổ, rồi lật ra đọc bức thư này.
Justizvollzugsanstalt Charlottenburg, ngày 25 tháng 10 năm 2011-Ban Biên tập Tin tức Hàng tuần
Kính gửi Trưởng ban Biên tập Chen Huanghai! -Thực hiện theo nguyện vọng của một tù nhân Việt Nam tên là Ngô Văn Vượng, hiện đang thụ án tại nhà tù Charlottenburg. Anh ta muốn gặp bạn vì mục đích cá nhân, nếu bạn không thể đến, anh ta có thể cho phép phóng viên tác nghiệp tại tòa soạn. Kính mong quý báo phản hồi trong thời gian sớm nhất để chúng tôi báo tin cho tử tù Ngô Văn Vượng.
Trân trọng,
Trưởng trại giam Charlottenburg.
Lục lại trí nhớ của tôi, chưa từng có ai biết đến cái tên như vậy mà lại không để lại ấn tượng sâu sắc. Công việc cuối năm bận rộn khiến tôi gặp nhiều rắc rối, rồi một ngày đầu năm 2012, trong lúc dọn thư, tôi phát hiện lá thư này đã bị bỏ quên. Khi tôi đọc lại bức thư này, tôi nghĩ một số người cần tôi giúp đỡ, vì vậy tôi nên đi du lịch. Sau khi gọi tất cả các tài liệu cần thiết và fax chúng đến nhà tù, cuối cùng tôi cũng hẹn gặp.
Ngồi trước mặt tôi là một thanh niên khoảng 25 tuổi, dáng người dong dỏng cao, khuôn mặt điển trai. Vẻ mặt dịu dàng dường như không liên quan gì đến câu nói mà anh ta dùng ở đây. Anh ta bị kết án 7 năm tù vì tàng trữ và trồng cần sa ở Sachsen.
Khi tôi đang ngồi vào bàn, người thanh niên hỏi: “Tôi không biết anh. Anh vào làm việc trong ban biên tập, tôi gặp anh một lần, và tôi đã nhờ anh giúp lấy hộ chiếu để tôi về nhà. Tôi nhớ anh ấy đón tôi vào giữa năm 2010 và nhờ tôi làm hộ, về Việt Nam thì không có giấy tờ gì khác ngoài hộ chiếu, hộ chiếu đã được cấp nhiều năm nhưng còn rất mới, hơi lạ, lúc đó anh ấy. Visa đã được cấp cho Ukraine. Tôi không biết hỏi ai, vì những người tôi biết không dám đến đây, vì vậy tôi đang nghĩ về bạn vì bạn làm báo hoặc sắp trở về Việt Nam. Mong bạn giúp tôi qua lịch sử Tôi tên là Ngô Văn Vương, quê ở huyện Võ Nhai thành phố Nguyễn Thái Lan, từ khi sinh ra đến nay tôi chưa biết biểu hiện của bố, sống với mẹ và bà, lên bảy thì mẹ gục ở mỏ vàng. Qua đời ở Trung Quốc. Kể từ đó, tôi là trẻ mồ côi, bà ngoại sống với tôi. — Bên ngoài nhà tù Charlottenburg nơi Vương đang ở. — Bà tôi nuôi tôi bằng tiền trợ cấp, và bà tôi cũng ở Jin Làm ở mỏ kiếm tiền học, tối ra suối mò tôm, cua, cá để cải thiện bữa ăn cho cháu. Đây là phần lớn thời gian. Cuộc sống của tôi rất hạnh phúc.
Khi tôi Đang chuẩn bị cho kỳ thi thì bà tôi đổ bệnh, bệnh tật khiến bà suy sụp, bản tính thép cứng rắn, bà già mắc nhiều bệnh tật, tiền kiếm được ngày càng ít, chưa đủ tiền viện phí, Chi phí y tế. Bằng cách làm việc trong một mỏ vàng, tôi có thểMột chủ xưởng thích và thích tình huống này đã giới thiệu cho tôi một người bạn đang làm ăn ở Ukraine.
Khi anh đi, anh không ngờ đây là bước ngoặt đầu tiên trong cuộc đời anh, là cánh cửa đưa anh vào thế giới ngầm ma túy và chiến đấu. Cái chết hoặc nhà tù. Đây là điểm đến mà tôi cần đến.
Khi mới đến Ukraine, tôi đã trở thành một đầu bếp, và khi quen dần, tôi trở thành một người giao hàng. Nói thật là tôi không muốn làm việc này, nhưng vì nợ nần chồng chất khi sang Ukraine và tiền hàng tháng phải gửi về cho bà ngoại nên tôi phải đi lao. Đôi khi tôi muốn chuyển sang một công việc thu nhập thấp, nhưng tôi không còn cảm thấy lo lắng, bồn chồn hàng ngày nữa, mà chỉ thấy người ta đột ngột biến mất không rõ lý do, bị đánh đập dã man do hư hỏng tài sản là tâm trí họ lập tức biến mất. Biến mất trong suy nghĩ. .—— Tôi ở lại lâu hơn. Tôi biết rằng đằng sau hoạt động tội phạm White Rock này là một tổ chức lớn có sự tham gia của nhiều quan chức Pháp. Những tên trùm đều đeo cà vạt rất đẹp và nổi tiếng .—— Năm 2007, Tôi đã chở những người Romania trong một nhà kho bỏ hoang gần cảng. Trong quá trình giao dịch, anh bị cảnh sát bao vây. Trên đường chạy trốn cảnh sát, tôi vô tình bị rơi xuống cống ngầm. Tôi cứ mò mẫm trong cái cống hôi hám cho đến khi ra sông. Tôi đi bộ vào ban đêm và không đến quán bar cho đến sáng. Đây là nơi dây chuyền sản xuất tiêu thụ.
Để tự thưởng cho mình và thoát khỏi cảnh sát, tôi được đưa đến Đức vào đêm Giáng sinh. Đây là bước ngoặt thứ hai trong cuộc đời tôi, đích đến và tương lai của tôi mịt mù như đêm Giáng sinh năm đó.
Khi tôi đến, tôi bị bắt đi trồng cỏ và ở đó cả ngày, ăn và ngủ ở đó. . Trong thời gian này, tất cả các cửa sổ và phòng của tôi đều bị đóng kín. Tôi không biết ngày hay đêm. Hàng tuần, tất cả thực phẩm, đồ uống, đồ dùng trong sinh hoạt đều được đưa vào một chiếc xe tải nhỏ, chính chiếc xe tải này sẽ vận chuyển sản phẩm thu hoạch đi tiêu thụ.
Tôi đã làm việc khoảng một năm và sau đó chuyển sang một chiếc xe tải khác. Có thể là do địa điểm có cơ hội lộ diện ngay lập tức, tất cả hệ thống chiếu sáng, tưới tiêu và sưởi ấm đã được dỡ bỏ trong vòng hai ngày và chất lên hai xe tải. Tôi và hai người khác được xe chở đi nơi khác nghỉ khoảng một tuần, họ đưa đến nơi ở mới. Nơi này hoàn toàn được thiết lập.
Tôi và hai người khác xúc đất vào túi ni lông sẫm màu và trồng cây con. Theo hợp đồng đã thỏa thuận, hai năm sau người quản lý đón cô từ điểm hẹn. Tôi đã được lấy lại hộ chiếu của tôi và được đưa đến nơi hộ chiếu của bạn. Toàn bộ tiền lương hai năm nay của tôi đều chuyển hết cho bà ngoại, đây không phải tiền của tôi mà nhiều người sang Đức muốn đổi đời mà không mơ ước.
Đây gần là sinh nhật của anh ấy. Tại sân bay, anh quản lý lái xe đi tìm một ông già và giới thiệu là ông chủ, ông chủ trả tiền luôn cho tôi. Trong suốt lịch sử, ông chủ đã thuyết phục tôi ở lại và làm việc cho ông ấy trong một năm với mức lương hấp dẫn. Lúc đầu, tôi cũng từ chối, vì nói thật, bỏ cô ấy đã hơn 4 năm rồi, tôi cũng muốn quay lại quãng thời gian bên em là một địa ngục kinh khủng. Tôi chưa nghiện ngập, nhân cơ hội này tôi rất may mắn được về Việt Nam làm lại cuộc đời và lo hậu sự cho anh ấy. Bạn đồng ý những gì ma thuật còn lại cuối cùng. Từ câu chuyện của người quản lý và ông chủ, tôi biết rằng những trang trại trồng cần sa này thuộc quyền quản lý của một bà mẹ giàu có ở Đức. Sở hữu một trang trại trồng cần sa như thế này cũng tiêu tốn khoảng 600.000 đến 1 triệu euro. Nhưng bù lại, nếu vụ mùa chỉ có khoảng 2 đợt thu hoạch và 6 tháng thất thu thì họ sẽ thu lại đủ vốn nên trang trại cỏ dại của họ vẫn mọc dù có quan sát kỹ. Tôi đã bị bắt vào sáng sớm. Sau khi bị tòa tuyên án, tôi đã trở về đây để chấp hành án. “Bà tôi không sao cả, nếu bà muốn về Việt Nam làm việc thì tôi sẽ đến thăm ông ấy cho đỡ buồn. Tôi lo đến khi được trả tự do thì bà tôi đã mất” – – Đôi mắt anh vẫn đỏ hoe, rồi nước mắt cứ thế tuôn rơi. Anh khóc nức nở và nói, “Tôi đang cố gắng giúp bạn. Được rồi.”Đến thăm bà nội của Vương để thực hiện lời hứa. Khi bắt đầu chuyến đi, không ngờ nó lại kéo dài hai ngày khiến tôi háo hức đến vậy. Tại đây hoặc qua email tới nguoivietvnexpress@gmail.com