Câu chuyện cô bé lọ lem của Mỹ

Ảnh minh họa: Sự nghiệp bán bánh mì tại McDonald’s của Anne Đinh bắt đầu.

Tiếng Anh của cô ấy đang dần được cải thiện, nhưng nó vẫn chưa tốt lắm. Cô ấy không thể nói được một vài từ, vì vậy cô ấy không đọc mà chỉ dùng ngón tay chỉ vào menu. Đây là cách Anne Đinh bước vào công việc kinh doanh ở Mỹ.

Ở tuổi 34, cô là giám đốc chi nhánh của Bank of America, dưới sự điều động của 14 nhân viên, bao gồm giao dịch viên, nhân viên ngân hàng và quản lý. Cô ấy nhấn mạnh dịch vụ khách hàng và giải thích cách cô ấy giao dịch với khách hàng mỗi ngày. Tiếng Anh của cô ngày càng trở nên phổ biến, và tiếng mẹ đẻ đã khiến cô thu hút rất nhiều khách hàng Việt Nam.

Đối với Anne Đinh, thành công của bản thân không chỉ là công việc, mà là một bước quan trọng trong một hành trình dài. Năm 1989, Đinh 19 tuổi, cùng với bố mẹ, anh trai và chị gái rời Việt Nam sang Thụy Sĩ, nơi hai chị gái anh sinh sống. – Chuyến bay sang Mỹ mất 24 tiếng, đồ ăn không hợp khẩu vị, Định nhớ lại: Đồ ăn của họ khác với mình, nhưng giờ mình ăn gì cũng được. Gia đình đi đến Omaha, tìm thấy hai anh trai và họ rời Việt Nam. Không ai trong số họ nói thông thạo tiếng Anh, và không ai sẵn sàng làm việc cho đến khi họ đến. Họ tìm thấy một căn hộ nhỏ của một nông dân ở Omaha. Mẹ của Dinh làm việc trong một nhà hàng Trung Quốc, trong khi cha anh (1) làm việc trong một công ty sản xuất máy tính.

Để học tiếng Anh, Dinh đã học tại trường trung học Benson trong hai năm. Mặc dù Định là học sinh lớn tuổi nhất trường nhưng không ai để ý đến cô bởi vẻ ngoài nhỏ nhắn và trẻ trung. Vốn tiếng Anh của cô rất mù mờ, điều này khiến cô học tập và làm việc rất khó khăn.

Sau khi tốt nghiệp trung học, Dinh vào Đại học Nebraska ở Omaha để học tài chính và kinh doanh. Cô nỗ lực vượt qua những rào cản về văn hóa và sự khác biệt về mối quan hệ để có được những cơ hội học tập tốt hơn, đó là ước mơ của cô.

“Nếu tôi sống ở Việt Nam, tôi không biết mình có thể làm gì,” cô nói. “Ở Hoa Kỳ, tôi có thể làm bất kỳ nghề nào tôi muốn.”

Dinh chuyển đến Lincoln năm 1997 và làm việc tại USBank. Chồng cô Cố Đình cũng làm việc trong ngân hàng này. .

Cô đăng ảnh gia đình trên bàn, cô có hai con trai 6 tuổi và 2 tuổi. Định dành nhiều thời gian cho bọn trẻ, điều mà bố mẹ anh không có được.

“Ở Việt Nam, cha mẹ không có nhiều thời gian để đồng hành cùng con cái vì chúng đang gặp khó khăn trong cuộc sống”, cô nói. “Họ phải làm việc suốt để tìm nơi khuất bóng mặt trời và lũ trẻ. Ở đây thì khác”

Dinh cho biết hiện tại mối quan hệ giữa cô và bố mẹ rất tốt, vì sống ở Mỹ cho phép họ chi tiêu nhiều hơn. Dành nhiều thời gian hơn cho nhau. Tại Việt Nam, Dinh thu hút nhiều khách hàng Việt Nam đến với ngân hàng. Ngoài ra còn có 2 nhân viên thu ngân Việt Nam. Có cả người Mỹ và người Latinh trong phòng ngủ của Định.

Định bình luận. “Nhờ được cô ấy đào tạo, tôi đã trở thành một nhân viên ngân hàng,” Araceli nói. “Cô ấy đối xử với nhân viên như sếp của mình, nhưng là bạn bè cho phép chúng tôi biết cô ấy nhiều hơn.”

Nhiệm vụ của Ding là thu được nhiều lợi nhuận nhất từ ​​đó. Tuy nhiên, nếu đi làm về mệt mỏi, cô ấy sẽ không bao giờ để lộ ra ngoài. Khi họ bước vào ngân hàng, gương mặt anh vẫn tươi cười chào khách hàng. Cô luôn năng nổ, nhưng không bao giờ quên khách hàng.

Sự lạc quan, riêng tư và thoải mái của cô ấy thể hiện rõ trong công việc và mối quan hệ của cô ấy với đồng nghiệp cũng rất tốt, một nhân viên thu ngân tên Stephanie Romero cho biết. -Dinh đã ở Nebraska được 15 năm, những ngày đầu anh ấy phải chỉ người phục vụ tại một nhà hàng McDonald’s, ngày nay nhà Dinh không quá gần với người dân địa phương. Sự khác biệt lớn. Nhưng không có rào cản ngôn ngữ nào đối với sự thân thiện và đánh giá cao của cô ấy đối với người khác- “Tôi thực sự thích việc cô ấy đối xử với nhân viên khác với sếp của mình,” Romero nói.

Ngọc Sơn (theo báo “Lincoln Daily”)

Comments

Trang web bet365 là gì_bet365 tiếng việt_trang web chính thức của bet365