Nhớ mùa xuân bên sông Vàm Cỏ

Ảnh minh họa: Hoàng Hà .

Nếu bạn hỏi tôi: “Nơi nào bạn thấy đẹp nhất?”, Tôi luôn tự hào nói rằng không nơi nào đẹp hơn nơi tôi sinh ra. Dù có đi đâu, làm gì, tôi cũng mong một ngày được trở về mái nhà, nơi có cha mẹ và các anh chị em của tôi. Quê tôi không nổi tiếng và không có phong cảnh.

Quê tôi chỉ có con sông Vàm Cỏ Đông hiền hòa chảy bên những miệt vườn um tùm và những cánh đồng lúa chân lấm tay bùn quanh năm. Ở đây, tôi lớn lên từ mồ hôi và từ sự vất vả đầu tiên của bố mẹ.

Tôi chuyển đến Đức và thăm các nước Châu Âu, nơi có nhiều người đang sốt ruột chờ đợi. Mỗi nơi đều có một vẻ đẹp riêng nhưng với tôi, chỉ đến một lần thôi là đã thấy nóng lòng muốn quay lại. Có lẽ vì tôi không có tình yêu với những nơi không rõ, hoặc vì trái tim tôi chỉ dành cho một nơi. Nhiều người vẫn hỏi tôi rằng tôi muốn đi đâu trong kỳ nghỉ nhất. Tôi vẫn trả lời rằng tôi chỉ muốn về nhà với người thân. Khi về Việt Nam, phần lớn thời gian tôi chỉ thích quanh quẩn trong nhà, dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng cho gia đình. Con tôi hỏi anh ta tại sao anh ta không đến thăm một số nơi đẹp như tranh vẽ? Tôi cười và nói rằng không có nơi nào đẹp hơn quê hương tôi. Có lẽ con tôi không thể trân trọng tình cảm của tôi vì chúng chưa rời khỏi mái nhà nơi chúng tôi đã lớn lên. -Em bỏ nhà đi đã gần mười năm rồi, chín năm rồi. Đất của người dân. Ở quê tôi chỉ có một nguồn cung cấp đầy đủ. Năm mới hạnh phúc tràn ngập tiếng cười bên những người thân yêu. Biết bao giờ gia đình mình mới được đoàn tụ đón giao thừa. Cả nhà tôi đi dự lễ Tết và quây quần bên mâm cơm ngày Tết. Mới đây thôi, tôi đã tổ chức Tết hai lần trong nước. Mỗi năm mới đều như ngày hôm qua. Tôi mở lại buổi sum họp gia đình để chụp ảnh chúc Tết, nhưng tôi nhớ đến lời mẹ tôi nói: “Năm nào nhà mình cũng có một năm rất hạnh phúc.”

Xúc động, tôi không biết bắt đầu từ đâu . Mỗi dòng chữ đều chứa đựng những giọt nước mắt nhớ nhung. Nước mắt tôi như trào ra, ngăn tôi viết nhiều bài còn dang dở. Nhiều khi em muốn dừng lại, không muốn khơi lại nỗi nhớ trong lòng nhưng đôi khi em lại muốn trải lòng ra để xoa dịu nỗi nhớ mong. Thực sự cuộc đời không cho tôi mơ, nhưng tôi vẫn mong được trở về tuổi thơ trong mơ. Có lẽ tôi muốn không chỉ bản thân mình, mà tất cả mọi người. Ăn dưa hấu, cắn hạt dưa, nghe tiếng pháo nổ, kiếm tiền, chơi lô tô nhiều quá nên một số em không thích. Sau đó, khi tôi lớn hơn một chút, tôi vẫn không thể chờ đợi Tết đến, nhưng vì bố mẹ tôi lo lắng về Tết đến, gia đình tôi dường như không có tiền để ăn Tết vì năm sắp đến của tôi. Bố mẹ phải lên kế hoạch từ trước và lo xem nên mua gì và không mua gì, nhiều khi còn tiếc vì không mua được món đồ mình yêu thích.

Những năm đó, gia đình tôi làm việc vất vả nên tôi ước gì không có Tết, để bố mẹ tôi không phải lo lắng nhiều. Lúc đó tôi nghĩ Tết chỉ là tết thôi sao phải chuẩn bị nhiều thế. Tết chỉ là dịp sum vầy của gia đình sau một năm làm việc mong họ có cuộc sống tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, cứ đến Tết là tôi phải sắm sửa mọi thứ, trang hoàng nhà cửa, về thăm bố mẹ đẻ ăn Tết. của. Có lẽ nhiều bạn bây giờ cũng cảm thấy như vậy, giống như tôi đã nói với tôi Tết bây giờ chán lắm rồi, Tết bây giờ không còn như xưa … Tôi không biết các bạn, và tôi mong đợi nó sẽ mang lại điều gì trong Tết? Tôi không biết bạn cảm thấy thế nào, vì ngày nào bạn cũng sẽ được gặp những người thân yêu của mình và vẫn đón Tết ở quê hương hàng năm. Còn tôi, khi không có anh, tôi chỉ mong muốn một điều là Tết, vì năm nay gia đình sẽ được sum họp bên nhau. Quá đơn giản phải không? Nhưng đối với tôi, điều đó không hề dễ dàng. Hạnh phúc trông thật tuyệt, nhưng thực tế có nhiều môi trường mà tôi không thể nhận ra bạn. Ba lần, nhưng vẫn cảm thấy không đầy đủ. Tôi đón Tết Tây như người dân xứ nàyĐây là hai lễ mừng năm mới do người Việt Nam tổ chức tại hai địa điểm vào cuối tuần trước và sau Tết Nguyên đán. Dù ở cách xa hàng trăm cây số nhưng gia đình tôi vẫn muốn được cảm nhận cái cảm giác của ngày Tết. Con gái tôi tuy mới bảy tuổi, còn chưa biết đi nhiều nhưng chắc chắn là sẽ được đi chúc Tết vì được lì xì và xem múa lân. Tôi cũng đã về Việt Nam hai lần để thăm ông bà và con trai còn bập bẹ, nhưng tôi rất thích Việt Nam.

Con gái tôi liên tục đánh tôi và hỏi: “Mẹ ơi, khi nào chúng ta về Việt Nam?” Nan về nhà tôi và tôi rất nhớ ông bà và các bạn ở Việt Nam. “… Tôi giả vờ hỏi”, wow, nếu tôi sinh ra ở Đức, tôi là người Đức, phải không? Tại sao bạn nhớ Việt Nam? Mọi người? “.

Con gái tôi đáp:” Tôi là người Việt Nam, bạn có thấy người Đức tóc đen giống tôi không? ” “.—— Tôi không ngờ con tôi lại phản ứng như vậy. Mỗi lần cầm đồ chơi trên tay, con gái tôi lại xem nó được làm ở đâu, đặc biệt là đồ chơi trẻ em miễn phí ở Mc Restaurant. Donald’s, nó rất vui khi gặp dòng chữ made in Vietnam, khi gặp dòng chữ made in China, con tôi thất vọng và nói: “Mẹ ơi, sao không phải là Việt Nam? Đó có phải là toàn bộ Trung Quốc? “Nghe con nói gì mà phiền lắm, dạo này ở siêu thị Đức thỉnh thoảng mua Thanh Long Hoàng Hậu về cho con gái ăn. Dù con rất kén hoa quả nhưng tôi vẫn thích bảo khắp mọi miền đất nước Việt Nam. Ngon lắm mẹ ạ, con dặn con gái cố gắng học thật tốt, hè năm sau mẹ sẽ cho con về Việt Nam thăm bố mẹ người lớn .—— Việt Nam đã hết Tết rồi. Nhưng tôi vẫn mong, từ khi bắt đầu cuộc thi đến nay, tôi đã chờ đợi Hội xuân trên sông Vàm Cỏ quê tôi để viết thư, nhưng mãi đến vẫn không xong, vì mùa xuân của tôi chưa trọn, vì không có Vàm Cỏ Đông. Cành mai vàng.

Thúy Hằng

Mời quý độc giả gửi bài dự thi tại đây và viết cảm nhận của mình về Tết .

Vietnam Airlines hân hạnh tài trợ cho cuộc thi “Ngôi nhà mùa xuân” tại đây Kiểm tra thể lệ cuộc thi “Mùa xuân quê hương”.

Comments

Trang web bet365 là gì_bet365 tiếng việt_trang web chính thức của bet365