Nhớ anh
Chứng kiến bạn bè và anh chị đi du học, anh thầm hy vọng mình có thể đi một lần, đến đó, trải nghiệm và học hỏi. Nhưng anh ta là một đứa bé và lớn lên ở một ngôi làng nghèo ven sông. Tuổi thơ của anh là một chuỗi những công việc không ngừng nghỉ để tìm thức ăn, quần áo và quần áo mỗi ngày. Anh mơ ước được học ở Sài Gòn một ngày. Nhưng tất cả điều này là rất xa vời và khó đạt được. Với anh, câu chuyện du học quá xa vời.
Vào ngày đăng ký, anh mỉm cười và mang ba lô, nói lời tạm biệt với những thứ anh đã quen thuộc. Ngày anh nhận được thông báo tốt nghiệp đại học, gia đình anh không vui và không chúc mừng hay động viên anh như những đứa trẻ khác, nhưng anh đã khóc và cố giấu mẹ. Nhận xét của người cha là “tiền thật đáng thương”. Bạn cho tôi đi học ở đâu? “Vào ngày đăng ký, mẹ anh ấy đã cùng nhau vay tiền để trả học phí. Anh ấy đã từng sống ở Sài Gòn và nhanh chóng dạy cho anh ấy một người lao động. Thật khó để tiêu tiền để trả học phí. Anh ấy bận rộn với cái gọi là gia sư của mình. Gạo nếp là món ăn hàng ngày của anh ấy. Anh ấy vẫn rất mạnh mẽ, luôn rất linh hoạt và không bị ngán. Khi bạn hỏi anh ấy tại sao anh ấy luôn ăn gạo nếp? Đây là “Chà, đó là món ăn yêu thích của tôi. “Và anh ấy biết nếu anh ấy học tốt, sẽ nhận được học bổng và có cơ hội đi du học mà không tốn tiền. Điều này nghe có vẻ đơn giản, nhưng mọi người đều cười khi nghe thấy. Anh ấy đang hừng hực ngày qua ngày. Trong giấc mơ và cuộc đấu tranh của họ, anh âm thầm xin học bổng, anh sửa đi nộp lại đơn xin việc, viết bằng những lời chân thành và rất thật. Không bao giờ dám mơ giấc mơ này thành hiện thực. Dạy dưới ánh mặt trời, anh bật điện thoại và nghe thấy một số lạ. Đầu kia của điện thoại thông báo rằng anh đủ điều kiện để giao dịch chứng khoán. Cô nghe thấy những giọt nước mắt vui sướng. Anh muốn nhảy lên và hét to để xé nát trái tim tôi. Một cái gì đó cháy từ từ. Cô muốn gọi cho anh ngay lập tức, nhưng cô chợt nghĩ, tôi không ủng hộ cô .
Cô cố gắng hết sức để có ý tưởng của riêng mình và gọi cho cô. Anh nghe cha cha thở dài và lắng nghe Khi anh rên rỉ, ông cô rất ốm. Anh yêu cô rất nhiều. Khi còn nhỏ, anh đi học và dạy dỗ hàng ngày qua cây cầu khỉ nhỏ. Mặc dù anh đã làm việc chăm chỉ và nghèo cả đời, anh vẫn rất thân thiện, anh vẫn rất hiền và luôn luôn thân thiện. Đó là sự nuông chiều bản thân. Anh ấy là một ví dụ về những gì anh ấy học và làm theo.
Anh ấy dự kiến sẽ được phỏng vấn. Ngày anh ấy đến gần, nhưng bệnh tình của anh ấy không biến mất và trở nên tồi tệ hơn. Anh ấy đi đến bên cạnh và nắm lấy tay anh ấy và nói : “Đi học, tôi tin bạn sẽ làm được, và phấn đấu để thực hiện ước mơ của bạn. “Bạn sẽ sớm bình phục thôi.” Anh nhìn dáng người mảnh khảnh của mình, giọng anh trầm và anh khóc. Anh nói với con thỏ: “Tại sao khóc, con phải mạnh mẽ, sống ở một đất nước xa lạ, không có tiền, không có cha mẹ, con phải dũng cảm.” Anh càng khóc to hơn. Nhưng, theo như anh ấy có thể, nó sẽ ổn thôi. Anh khẽ mỉm cười và xoa đầu mình. “Hy vọng cháu trai của ông sẽ thành công. Thành tích” .
– Xin chào, hôm nay trời mưa và lầy lội. Có những kỷ niệm thời thơ ấu của anh. Anh ấy yêu anh ấy, nhưng không thể đứng bên cạnh anh ấy trong thời gian này. Anh tự trấn an mình rằng một ngày nào đó, anh sẽ mang lại cho cô niềm vui và tự hào về điều đó .
Máy bay cất cánh. Sau hơn hai ngày, máy bay hạ cánh ở Anh, điều này hoàn toàn xa lạ với cô. Anh tổ chức nó trong ký túc xá của trường. của. Lúc bắt đầu lưu vong, anh không ngủ được, đến giờ, anh đã suy nghĩ về khoảng cách, bệnh tật, cha mẹ ngày qua ngày, trong mưa, cánh đồng và cây mía sau nhà. Một đứa trẻ tránh xa cha mẹ, và rồi nó đâm đầu vào trường như một đứa trẻ đói khát, chỉ để kìm nén cảm xúc xấu của mình.
Trời mưa vào một ngày cuối tuần, và tôi buồn. Anh nghe thấy giọng mình ở nơi “Anh nhớ em rất nhiều”. Nhìn mưa ngoài cửa sổ khiến anh cảm thấy nhớ nhà và nhớ anh. Anh cảm thấy cô lạnh và trượt dưới một không gian rộng rãi bao phủ.
Đây được gọi là mẹ của anh ấy, và cô ấy rất vui khi nói rằng anh ấy muốn gặp tôi. Mẹ tôi gọi cho tôi, anh nghe giọng anh không ổn định, bảo anh hãy giữ sức khỏe, ăn đủ chất và làm hết sức, anh luôn thích nó. Sau đó, anh không thể nghe thấy những gì anh nói, anh cố gắng hét thật to, nhưng vẫn không thể nghe thấy.
Mẹ nhấc điện thoại và nói với anh rằng anh mệt, nhưngNghe một giọng khàn khàn, nó có vẻ như đang khóc. Anh ấy hỏi rằng mẹ anh ấy không thể không khóc và nói “Tôi đi rồi”. Anh đau lòng, làm sao bây giờ anh có thể đứng bên cạnh anh. Anh ta không có nhiều tiền và ngôi nhà không hề dễ dàng. Lần cuối cùng anh không nhìn thấy mặt anh, anh cũng không nói cho anh biết cuộc sống ở đó như thế nào. Anh hét lên như một đứa trẻ.
Nó giống như một chiếc thuyền trôi nổi từ một quốc gia đến một bờ biển kỳ lạ. Bây giờ anh ấy hiểu rằng cuộc sống của những người khác luôn khiến mọi người bỏ lỡ những ngôi nhà khó khăn và đau khổ của họ, đặc biệt là khi họ muốn được cắm rễ và không thể đậu, họ phải dừng lại.
Lê Thị Kim Ngân
Cuộc sống Cuộc thi “Tình yêu ở nước ngoài” được tổ chức từ ngày 11 tháng 5 đến ngày 8 tháng 6 năm 2015. Số tiền thưởng cao nhất là 20 triệu đồng. Cuộc thi được tổ chức nhân dịp bộ phim tiếp theo “Quyên”, được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Nguyễn Văn Thơ.
Bộ phim tái hiện cuộc sống của người Việt sống ở nước ngoài, sự thù hận giữa các băng đảng, trận chiến đẫm máu thấm đẫm tuyết đỏ như tuyết vào mùa đông. Bộ phim sẽ được phát hành tại các rạp lớn trên toàn quốc vào ngày 19 tháng Sáu.
Hãy tham khảo các quy tắc và giải thưởng cạnh tranh. Gửi bài của bạn ở đây. Gửi ý kiến của bạn về trò chơi: nguoivietvnexpress @ gmail