Đi Tây 20 năm không có nghĩa là “thu hồi đất” ở Việt Nam
Năm 1991 quê tôi là một làng thuộc vùng Hà Đông, Hà Nội, tuy cách trung tâm thủ đô chưa đầy 10 km nhưng vẫn chưa phát triển và vẫn là một làng thuần nông. làng. Ở đầu làng, ngoài khu đất ở, trên con đường dẫn vào làng còn có một cái ao rộng hơn một thánh thất (khoảng 350m2). Năm đó, năm nhất đại học.

Trong số đó, một người chú đã làm việc ở Đức từ cuối những năm 1980. Sau thời gian thực tập, anh kết hôn. ở lại. Năm nào tôi cũng gửi tiền về quê giúp đỡ gia đình tuy không nhiều nhưng vài trăm đô hồi đó quả là rất nhiều tiền. Năm đó, anh ấy đã dành thời gian đến thăm Việt Nam và khiến tôi bị sốc với những câu chuyện và phong cách phương Tây.
>> Bài phát biểu của tác giả: Tôi xin cảm ơn 9 tỷ đã bán căn hộ ở Hà Nội và mua nhà ở Sài Gòn ở Hà Nội, ngoài ra anh ấy nói có thể lo cho tôi và an cư với giá 7.000USD. Sau khi bàn bạc với gia đình, cuối cùng bố mẹ tôi cũng đồng ý bán cái ao ở đầu làng để kiếm tiền và cho tôi đi về hướng Tây. Chiếc ao nhanh chóng được bán với giá 10.000 USD. Tôi bỏ học đại học, thủ tục rút tiền dần được thực hiện, cuối năm tôi đến miền Tây với 7.000 đô la chi phí, hành lý là 3.000 đô la tiền mặt cá nhân và hy vọng vào Vùng đất hy vọng. – Điều này có nghĩa là chuyến đi của tôi đã được thay thế bằng toàn bộ cái ao ở đầu làng. Khỏi phải nói, vật lộn với bao mồ hôi, nước mắt, những tháng ngày buồn tủi nơi xứ người… Cuối cùng, tôi đã được gọi là thành công mà tôi đạt được ở xứ người với vợ con, nhà cửa, xe cộ và công việc. Ổn định.
Lại nói về quê hương, da diết dần. Đặc biệt sau khi hợp nhất với Hà Nội năm 2007, cả làng nay đã trở thành phố. Các khu đô thị bị chiếm đóng đang phát triển quanh năm. Kể từ khi làng trở thành khu vực Hà Nội, tôi thường xuyên về quê, sau mấy ngày lục đục, cuối cùng gia đình chúng tôi quyết định bán hết tài sản về Việt Nam. Năm -2010, chúng tôi là một trong những Việt kiều cần cù và hiệu quả nhất thành phố. Nhưng sau khi bán hết tài sản, họ chỉ mang về được khoảng 20 tỷ đồng (khoảng 1 triệu đô la Mỹ vào thời điểm đó). Đây là một lợi ích rất lớn cho người nước ngoài.
Nhưng có một điều là ngày xưa mang về Việt Nam không mua được biệt thự thành thị, nông thôn. Như hiện tại, trước đây gia đình tôi qua mấy lần thay tên đổi hộ, bán được khoảng 30 tỷ (gấp rưỡi tổng tài sản tôi mang về Việt Nam). – Xa đất nước hơn 20 năm, có những thành công và thất bại. Đồng thời, cũng có người giàu có nhưng cũng có người thất nghiệp, ở nhà thuê. Có cả những người cùng quê ở Việt Nam, thời học đại học đều là đại gia, quan lớn. Nhưng một số người đang ở trong tù hoặc nghiện ngập. Chà, tôi không biết so sánh và thất bại. Tôi chỉ có một điều chắc chắn rằng: 20 năm cưỡi ngựa ở trời Tây không có nghĩa là ngồi ở Việt Nam và hôn đất này.
>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây .
Nguyễn